"... Nari Tiger." Chỉ có một người há hốc miệng vì kinh ngạc khi tên của Nari được xướng lên. Ánh mắt Baron không ngần ngại nhìn vị hôn thê mới của mình. Tên của Skye vẫn nằm trong giỏ của Baron, hôm nay cô không được ai chọn. Cô cảm thấy như có viên đá nghẹn lại trong cổ họng. Anh cần em làm chỉ huy của anh. Anh ấy có nói là vợ đâu. Skye lùi bước lại sau đám đông, cô chạy nhanh ra khỏi cửa và bước xuống đồi một mình, trong màn đêm sâu thẳm, kéo mạnh chiếc nhẫn từ mái tóc của mình. Cô chỉ biết chạy, thứ gì đó trong lồng ngực cô như muốn trốn thoát. Cô dừng lại ở chiếc cửa xoay khổng của nhà chứa máy bay, tóc dính vào mặt cô. Cô gái khác có thể đã về nhà và òa vào vòng tay của mẹ, nhưng Skye luôn có cảm giác như ở nhà hơn khi cô ở Gara với cha, sửa chữa các thứ, hoặc đập phá chúng khi cô còn nhỏ. Nó ổn mà...Không. Chẳng có gì ổn, nhưng cảm thấy đúng khi bước ra khỏi bộ Hanbok, khi cột tóc lên theo kiểu cô thích, khi tẩy trang. Mùi dầu mỡ và thuốc súng quen thuộc của bộ áo khoác xoa dịu cô. Cô trèo lên bộ súng mà cô đã cải tiến để có thể tự tin trước những phi công khác. Làm sao để cô xin lỗi mẹ vì chạy trốn như một con minion trong trận chiến. Nhưng cô không nghĩ về những gì Baron nói. Có những lần anh muốn những cái mỏ kia biến mất. Trong sự yên lặng của kho máy bay, Skye nghe thấy âm thanh như anh vẫn ở gần bên. ...chúng ta sẽ không cần đến súng máy và tank nữa, hay những con minion bẩn thỉu, hay lễ lựa chọn vớ vẩn này... "Sự lựa chọn là của chúng ta," Skye thì thầm. Baron đâu còn được lựa chọn nữa, nhưng có một cách mà cô có thể chọn cho anh. Cô khởi động máy lên, đeo găng vào và điều khiển cần gạt. Trước khi ai đó cản cô lại, trước khi cô nghĩ đủ kĩ để tự mình dừng lại. Cô mang bộ giáp súng ra ngoài. Mặc cho sự phũ phàng của màn đêm, mặc cho tính nghiêm trọng của việc cô đang định làm tới mức nào, điều khiển một bộ súng nhẹ hơn là một sự liều lĩnh. Quá trơn tru, quá nhanh. Cô tránh cánh cổng chính - sử dụng trái phép giáp súng là một tội nặng, kể cả con gái chỉ huy hoặc không là ai - bộ giáp nhón chân đi qua trại minion. Những con quái vật đang ngủ trong đống lộn xộn, tiếng ngáy của chúng thật kinh khủng; bọn chúng vốn được biết là lũ đần nên cũng không gây khó dễ gì nhiều cho cô. Cô bắn qua cánh cổng an ninh, đi zig-zắc qua cánh đồng lúa và ruộng bắp cải. Nơi đây là nơi cô và Baron lần đầu tập bắn súng và là nơi ông cha họ đã đánh bạc.Nhưng khi họ tìm ra khoáng thạch và sức mạnh của nó, súng và những cỗ máy đào mỏ đã được sử dụng với mục đích khác: Chiến tranh. Cánh đồng nông nghiệp chính là cách để tới chiến trường khốc liệt nơi chỉ toàn chết chóc và bùn máu. Bộ giáp hạ cánh xuống cuộn thép gai, mạnh mẽ như một con đại bàng, trên bức tường đã được gia cố. Những con robot an ninh hình trái bóng báo động xung quanh cô, quyết mã của bộ giáp, rồi đến võng mạc của cô. "Phi công 7-0-5, cô đã không được phép sử dụng bộ giáp 1-8-6-4. Xin hãy quay lại căn cứ ngay lập..." Với một phát quay súng, Skye bắn hạ từng con một. Hạ cánh xuống những đốm sáng xanh, cô chuyển sang chế độ ngắm bắn tên lửa. "Okay." Cô lựa chọn một khẩu súng tự động. "Hãy kết thúc cuộc chiến này lại thôi." Bộ cánh đã được kích hoạt. Đến lượt bộ súng, nó ngắm vào bên trong khu mỏ. Quả tên lửa đầu tiên bắn vào sâu bên trong. Vụ nổ làm rung chuyển mặt đất và làm bắn ra hàng triệu mảnh tinh thể nhỏ xíu. Skye nép sau cánh tay sắt của mình để đỡ những mảnh tinh thạch găm vào áo, vào chân cô. Không còn thời gian để phí phạm nữa. Cô cần phải hoàn thành nhiệm vụ này trước khi ai đó có thể ngăn cản cô. Cô tàn phá và bắn liên tục vào khu mỏ, những mảnh vỡ chết chóc rơi như mưa trong màn đêm, rồi hòa tan vào trong không khí đêm tĩnh lặng. -Hết-