Thực tại, dù rằng có những lúc ta cảm thấy mệt mỏi, bế tắc, thậm chí là ghét bỏ, nó vẫn là những thứ hiện hữu đáng trân trọng nhất. Những giấc mơ dù đẹp, một lúc nào đấy ta vẫn cần tỉnh lại…
Hẳn là giờ nếu chơi một tựa game nào đó với bản nhạc nền từ phim “Bản tình ca mùa đông” thì sẽ hợp tâm trạng lắm - với những chàng trai mùa đông. Nhưng như thế thì thật buồn. Mà chơi game, vốn người ta lại muốn thoát ra khỏi tất tần tật những cái sự buồn đó…
Quen ở một mình nhưng lại sợ cảm giác cô đơn. Cần một người bên cạnh nhưng lại lười trao nhận những yêu thương. Vậy nên cứ mãi hoang hoải mãi với câu hỏi rằng “Lạnh rồi, ta đã sẵn sàng để yêu?”.
Đôi khi cứ mải tìm nơi trốn cho thật kỹ mà người ta quên mất rằng, trò chơi trốn tìm, cái luật của nó đâu phải cứ không bị tìm ra sẽ trở thành người chiến thắng.
Hẹn hò với một chàng game thủ ư? Cứ tưởng tượng tới cái cảnh, miệng hắn nói chuyện với mình nhưng mắt và tay thì cứ bám rịt lấy cái màn hình điện thoại là mình đã thấy hãi lắm rồi. Còn đâu là sự lãng mạn của một câu chuyện tình yêu ngọt ngào mà mình vẫn thường mơ mộng đến chứ.
Ngày 20/11, lại nhớ về bà, nhớ về những ngày trẻ trâu và ngốc xít, muốn được một lần bà la mắng vì cái tội học trước quên sau, muốn được một lần nữa reo hò vui mừng háo hức cầm trên tay bài kiểm tra điểm 9, điểm 10, chạy về nhà và bảo: “Bà ơi, con cố gắng rồi!”.
Vì ta là game thủ, nên mọi người nghĩ rằng thế giới của ta nhỏ bé lắm, chỉ có game và game, chỉ có những chiến hữu trong thế giới ảo, rằng tâm hồn ta lạnh lẽo và khô khan, rằng ta hiếu thắng chỉ biết riêng mình…
Cái tâm hồn một thời non nớt ngây dại của tôi đã từng nghĩ vậy. Rằng cánh cửa này đóng lại thì sẽ có một cánh cửa khác mở ra, mọi thứ đều sẽ luôn có cách giải quyết riêng của nó. Cũng như một sợi dây đàn, dù có rung đến âm bậc cao nhất, rồi cũng sẽ trở lại trạng thái bình thường, yên bình và phẳng lặng…
Thay vì chọn làm một “anh hùng bàn phím”, hãy làm “anh hùng” cho chính cuộc đời chúng ta, và nếu có thể, cho cả cuộc đời của những tâm hồn yếu đuối khác nữa!
Vẫn thường hậm hực, ấm ức lắm đấy, khi anh cứ vô tình mải mê game mà bỏ em lại một góc, hay quên mất rằng, dù có yêu nhau lâu đến mấy, em cũng vẫn cần những khoảng không gian hẹn hò riêng của hai đứa.
Tất nhiên trong tình yêu, luôn cần sự hi sinh và chấp nhận những điểm tốt xấu của nhau, hoặc vì đối phương mà thay đổi bản thân mình để giữ cho mối quan hệ của cả hai luôn bền chặt. Câu hỏi đặt ra cho các game thủ, vì người mình yêu thương, bạn có sẵn sàng từ bỏ đam mê của mình?
Hiện bạn đang độc thân, hãy cảm thấy may mắn vì điều đó và trân trọng khoảng thời gian vô cùng tuyệt vời của tuổi trẻ này để có thể được làm tất cả những gì mà mình thích!